[Fanfic DC] Bên Cửa Thấy Nhành Hoa
  • Hương trà khiến cô bình tĩnh trở lại. Kazuha nghe anh nói chuyện không gấp mấy, nhưng không hiểu sao cô vẫn cảm thấy anh có vẻ như không muốn tiếp tục nói chuyện với người bên kia. Kazuha nhìn ấm tử sa một lúc, rồi nghe thấy tiếng bước chân đến gần bên này.
  • Kazuha không quá thích trà, nhưng vẫn rót một ly cho anh. Chẳng biết tổng giám đốc mua trà ở đâu mà hương thơm bay thoảng cả vùng thế này. Có dịp cô cũng mua thử xem.
  • Tổng giám đốc ngồi xuống, nhưng vẫn còn đang gọi điện cho ai đó. Anh chuyển phím lạch cạch liên hồi, rồi ấn phím gọi nội bộ. Kazuha ngồi một chút, nhưng thấy anh không phút nào ngơi tay cả. Cô nhìn đồng hồ, đã qua được một tiếng mà tổng giám đốc vẫn chưa dừng lại.
  • Mãi đến khi điện thoại anh ngừng reo, Kazuha mới chớp cơ hội hỏi anh.
  • Kazuha Toyama
    Kazuha Toyama
    Tổng giám đốc, đây là hồ sơ của ứng viên cho vị trí trợ lý tổng giám đốc.
  • Tổng giám đốc nhìn sang Kazuha, lúc này cô mới rõ gương mặt này chẳng thích nói cười. Bởi lẽ từ khi cô đưa hồ sơ lên, anh vẫn giữ thái độ như thế. Mà cấp trên không nói một câu nào thế này lại khiến cô không thể nói được gì. Kazuha khẽ nuốt nước miếng.
  • Người nọ không xem hồ sơ, nhấp trà.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Từ bao giờ tuyển một nhân sự phải trình đến tôi?
  • Kazuha không đáp lời nào, liệu rằng cô trả lời là vì anh trái gió trở trời quá, nên tuyển ai anh cũng chẳng hài lòng. Hay là việc cứ mấy ngày anh lại đuổi trợ lý người ta đi, nên không thể nào biết được rốt cuộc anh muốn thế nào, nên cô mới phải hy sinh buổi trưa ăn cơm sườn nướng ở căn tin mà lên đây nói chuyện với anh?
  • Cô biết mình nên mở lời giải trình, nhưng cô không biết phải bắt đầu từ đâu. Là chuyện anh tuyển khó quá cô không tự quyết được, hay là nguyên sự nhân sự bóc thăm việc ai sẽ là người tuyển dụng lần này, vừa hay đến phiên cô… hay chuyện khi anh sa thải thư ký riêng xong là trừ lương người tuyển…
  • Nói thế nào thì cũng chẳng ổn cả. Nghe nói giám đốc là cấp trên của cô, vậy thì cấp trên sẽ rất thông cảm với nhân viên mới đúng. Kazuha càng nghĩ càng rối rắm, nhưng người nọ chỉ nhìn thoáng sang cô. Đôi mắt nọ như thể đã hiểu cô muốn nói gì. Anh lẳng lặng cầm hồ sơ lên, lật từng hồ sơ một. Tốc độ đọc của anh nhanh đến nỗi Kazuha không chắc anh có xem không. Bởi lẽ anh không cần phải lựa thông tin gì cả, cứ vậy đọc thôi.
  • Kazuha đã xếp hồ sơ theo chủ đề, nên cô cầm toàn bộ đem lên cho anh. Anh đọc một lúc rồi ngẩng đầu lên, Kazuha chợt cảm giác sâu sắc thế nào là sợ hãi cấp trên là thế nào, vậy mà khi vào công ty cô còn cảm thấy cấp trên khó gần. Nếu so sánh với vị này mới thấy một trời một vực thế nào.
  • Kazuha nghe tiếng lật giấy bên tai, rồi lại thấy anh bỏ hồ sơ làm hai phần. Một bên rất cao, một bên chỉ vài bộ hồ sơ. Nhưng anh vẫn còn đang chờ Kazuha trả lời.
  • Kazuha Toyama
    Kazuha Toyama
    Tổng giám đốc, phòng nhân sự đã tuyển rất nhiều rồi, nhưng lần nào anh cũng không mấy hài lòng. Lần này cả giám đốc nhân sự và phó giám đốc đều đang trong kì phép. Nên tôi không tự quyết định được, mới phải lên đây hỏi anh. Có vẻ tiêu chuẩn của anh rất riêng, không giống trước giờ.
  • Kazuha bề ngoài bình tĩnh, nhưng cô cảm thấy đây là lần dũng cảm nhất tháng này của cô rồi. Nhưng nói thẳng với tổng giám đốc như thế, anh ấy có giận hay không? Bình thường anh đã chẳng nói gì, bây giờ càng yên lặng.
  • Kazuha ngồi một xíu, mà có cảm giác như thể cả thế giới không có một tiếng động. Trái với suy nghĩ của cô, tổng giám đốc vẫn tập trung xem hồ sơ. Anh lật một lúc rồi đọc một lúc, gần như chỉ đủ để xem hồ sơ và ảnh của người ta. Kazuha nhìn một lúc, mới thấy anh cầm một hồ sơ lên, hồ sơ nọ anh xem khá lâu, đọc một lúc rồi hơi do dự, không biết nên đặt ở đâu.
  • Kazuha liếc nhìn bìa hồ sơ, nhưng anh đã đặt nó xuống sấp hồ sơ ít hơn, còn đặt thẳng dưới cùng.
  • Đến khi sắp xếp xong rồi, anh mới nói với cô.
  • Shinichi Kudou
    Shinichi Kudou
    Ngày mai tám giờ, hẹn những người này đi.
  • Kazuha liếc thấy đống hồ sơ mỏng kia, vâng dạ cầm lên.
  • Chỉ là khi cô liếc qua chẳng thấy có gì đặc biệt. Vậy mà cô còn nghĩ anh sẽ nói gì đấy, nhưng tổng giám đốc không nhìn cô nữa, chỉ bắt đầu tập trung vào công việc của mình. Khi Kazuha đóng cửa, cô lẻn ra khỏi văn phòng nhanh như chớp, như sợ rằng tổng giám đốc sẽ nhớ mặt cô.
  • Tổng giám đốc ngồi sau cánh cửa cúi đầu làm việc, anh lại tiếp tục gõ phím nghe điện thoại, gần như không định ngẩng đầu lên. Kazuha cho rằng, anh không còn thú vui nào ngoài công việc nữa.
  • Ra khỏi cổng rồi, Kazuha mới kiểm tra lại đống tài liệu trên tay. Bình hoa cũng có, xinh xắn cũng có, có kinh nghiệm cũng có, thậm chí có hồ sơ chẳng có chút nổi bật nào. Không lẽ tổng giám đốc chọn bừa hả trời?
  • Cô quay đầu nhìn văn phòng nọ, tự nhủ một lần một tháng là đủ rồi, sau này ít đến đây thì hơn.
  • Rõ ràng tổng giám đốc bên ngoài đẹp trai, còn trẻ như vậy, nhưng tính cách lại khó hiểu đến nhường này. Đúng là người thành công, còn có năng lực giàu có thế này chẳng mấy ai bình thường.
14
Chương 5.